
Cậu bé ăn xin trở thành triệu phú sau 10 năm, khi có tiền lập tức làm 1 việc báo đáp ân nhân khiến nhiều người cảm động
Mặc dù đã trở thành 1 phần của tầng lớp thượng lưu thế nhưng Vinh Phong không bao giờ quên ân tình của những người đã từng giúp đỡ mình.
Vinh Phong lớn lên trong một gia đình hạnh phúc nhưng tai họa ập đến khi bố của cậu thu mua lợn của dân trong làng bán, trong lúc không để ý đã bị trộm lấy sạch.
Ông không còn tiền để trả cho những người trong làng nên đã bỏ đi làm ăn xa.
Hai mẹ con Vĩnh Phong ngày ngày bị chủ nợ đến đòi, gây rối thậm chí quấy rối. Chứng kiến cảnh này, Vĩnh Phong rất hận. Năm cậu 17 tuổi đã quyết lên đường đi làm ăn xa với mục tiêu kiếm tiền về giúp gia đình.
Vĩnh Phong chọn đến Chiết Giang, tại đây, anh được một người phụ nữ tên Đới Hạnh Nhân giúp đỡ.
Người này biết hoàn cảnh khó khăn của Vĩnh Phong nên đã đưa 30 tệ cho cậu, chia đều cho 2 người bạn. Số tiền đó tuy không lớn nhưng cũng là nửa tháng lương của chị.
Vĩnh Phong rất cảm động tấm lòng ấy nên tự hứa sẽ kiếm thật nhiều tiền để trả nợ. Sau khi rời nhà chị Đới Hạnh Nhân, Vĩnh Phong đến Thẩm Dương học làm mộc.
Tại đây, cậu học tập rất chăm chỉ. Thấm thoắt đã nhiều năm trôi qua, giờ đây Vĩnh Phong đã trở thành ông chủ có tiếng, tiền bạc không thiếu. Tuy nhiên, anh vẫn đau đáu nhớ về người chị đã giúp đỡ mình năm đó.
Được biết. Vĩnh Phong đã cố gắng viết thư cho chị nhưng không một lần nào nhận được hồi âm. Anh nhờ rất nhiều người giúp đỡ, thậm chí còn tìm đến trụ sở công an để mong có thể tra theo danh sách hộ khẩu sẽ tìm ra, ấy thế mà vẫn không có kết quả.
Phải tới hơn 10 năm sau, đó là vào năm 2013, Vĩnh Phong mới có cơ hội gặp lại chị nhờ một đối tác làm ăn.
Khi anh gọi điện cho chị, anh không khỏi nghẹn ngào. Qua điện thoại, 1 ông chủ lớn tung hoành trên thương trường lại nức nở gọi chị ơi, chị có nhớ em không.
Nói rồi anh nhắc lại chuyện xưa. Khi nhận ra người quen cũ, chị Đới Hạnh Nhân cũng cung cấp địa chỉ nhà và mời Vĩnh Phong đến thăm.
Ngày tới nhà gặp ân nhân, Vĩnh Phong tặng chị 1 tấm séc trị giá 3.5 tỷ đồng nhưng chị từ chối nhận. Đáp lại sự từ chối của ân nhân, Vĩnh Phong thủ thỉ, chị xứng đáng nhận được nó.
Nghe đến đây, chị Đới cũng cảm động nói rằng, chị giúp người không phải để được báo ân. Bản thân chị cũng chưa bao giờ quan tâm tới điều này.
Mọi việc chị làm là dựa vào lương tâm mách bảo. Chị Đới cũng nói thêm, bản thân rất vui vì Vĩnh Phong còn nhớ tới mình, đây mới là món quà vô giá nhất.
Mặc dù Vĩnh Phong vẫn một mực đưa tiền nhưng chị Đới Hạnh Nhân kiên quyết không nhận.
Cuối cùng trước sự cố chấp của người em năm xưa, chị đã nhận và dùng nó quyên góp cho các tổ chức giúp đỡ người gặp khó khăn. Câu chuyện của hai người sau này cũng đã được chuyển thể thành phim.
Quả thật làm việc tốt vì tâm sẽ không mong chờ sự báo đáp, câu chuyện khiến người ta thức tỉnh về lòng tốt, sự biết ơn trong xã hội thiếu sự đồng cảm, sẻ chia như hiện nay.
Tổng hợp