
Ngôi làng kì lạ: ngừng phát triển khi mới 3 tuổi, chỉ cao nửa mét, đi bộ một ngày mới được hơn chục km
Khi còn nhỏ, hầu như chúng ta đều được nghe câu chuyện cổ tích Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn. Các chú lùn vừa dễ thương vừa thông minh, rất tốt với các em nhỏ.
Thế nhưng truyện cổ tích khi thành hiện thực chưa chắc đã đẹp như vậy.
Nhắc đến người lùn trong đời thực thì điều đầu tiên chúng ta nghĩ đến là bệnh đần độn, bệnh lùn.
Thực tế, nếu không có vỏ bọc của những câu truyện cổ tích thì hiện thực còn phũ phàng hơn.
Theo các thông tin y học, tình trạng rối loạn nội tiết trong cơ thể ảnh hưởng đến quá trình sinh trưởng và phát triển của con người.
Đó là nguyên nhân gây ra tình trạng chiều cao không phát triển, trở thành người lùn.
Tuy nhiên, bệnh lùn cũng có xác suất nhất định. Không phải ai cũng mắc phải tình trạng này nhất là việc một nhóm người hay anh em chung dòng họ mắc phải.
Hôm nay chúng ta hãy cùng tìm hiểu một ngôi làng nhỏ nằm ở Tứ Xuyên, nơi những người dân chỉ cao hơn mét rưỡi, họ gọi đây là “ngôi làng của người lùn”.
Làng người lùn thực ra có một cái tên đẹp là Làng chùa Mingyang, nằm trong vùng núi sâu của huyện Zizhong, tỉnh Tứ Xuyên.
Như đã viết trong tác phẩm “Mùa xuân hoa đào” của Tao Yuanming, Làng Lùn giống như một thiên đường.
Những phong tục dân gian giản dị và phong cách kiến trúc độc đáo được bảo tồn. Những bức tường bùn và ngói xanh mang lại cảm giác lâu đời.
Những nét độc đáo của ngôi làng như trang phục đặc biệt, phương ngữ lạ,…mọi thứ ở đây đều thu hút người nước ngoài.
Tuy nhiên, điều đáng ngạc nhiên hơn cả là chiều cao của những người dân trong làng này chỉ hơn mét rưỡi, còn chiều cao trung bình chưa đến 80 phân.
Nhiều người tò mò lý do về sự kì là này và được biết sở dĩ người dân thôn Mingyangsi có chiều cao thấp như vậy là do gen nhân tạo hay bẩm sinh.
Những người lùn già ở đây là thấp nhất nên việc sinh hoạt của họ không thuận tiện. Hầu hết những người già trong làng thường sống trong các viện dưỡng lão.
Vì vóc dáng thấp bé nên cuộc sống gặp rất nhiều bất tiện, những việc mà người bình thường dễ làm thì đối với họ, khó gấp mấy lần.
Đối với họ, những gì người bình thường sử dụng được phóng đại lên gấp nhiều lần.
Ví dụ đơn giản nhất có thể thấy, nếu đi đến một khu chợ cách xa hơn mười dặm, người bình thường phải mất hai giờ thì họ cần cả một ngày.
Do những bất tiện như vậy nên người dân trong ngôi làng này hiếm khi được tiếp xúc với thế giới bên ngoài.
Tuy nhiên vượt lên trên những bất tiện, họ vẫn có thể sống tự lập, trồng trọt, làm ruộng. Họ đã sống bằng sự chăm chỉ và trí tuệ thông minh.
Cùng với sự phát triển của thời đại, khu vực Tứ Xuyên cũng dần phát triển, thông tin không còn khép kín như trước nữa.
Vậy nên thông tin về ngôi làng người lùn được nhiều người biết đến hơn, dân làng bắt đầu biết tới thế giới bên ngoài nhiều hơn và háo hức phá bỏ lời nguyền.
Tổng hợp