
Trước khi qua đời, bà lão đi thăm 3 cô con gái nhưng không có nổi một bửa ăn tử tế, khi bà mất ai nấy đều hối hận
Ở trong làng có bà lão có hoàn cảnh rất khó khăn. Chồng mất sớm để lại 3 đứa con gái nhỏ. Người đời đều nói nuôi con để khi về già con chăm sóc cho nhưng bà lại sinh ra 3 đứa con gái, chí ít nếu có thể sinh một đứa con trai, cũng sẽ không biến thành bộ dáng như bây giờ. Sau này, 3 đứa con gái đều đi lấy chồng, bà lại ở một mình.
Lúc trước, bà đã vì ba đứa nhỏ này cũng chịu hết khổ sở. Vì để nuôi nấng 3 đứa con gái trưởng thành, việc gì bà cũng làm cả. Bây giờ đầu đầy tóc bạc, khuôn mặt tiều tụy, về sau ba đứa con gái đều lấy chồng, và căn nhà chỉ còn lại mình bà.
Cứ như thế, cứ như vậy bà lão sống một mình vài năm. Vào một năm nào đó, bà cảm giác cơ thể yếu dần, không còn nhiều thời gian nữa, nên bà muốn an bài hậu sự của chính mình.
Bà lão vốn không muốn làm phiền tới 3 cô con gái, nhưng bà nghĩ đến việc mình còn báu vật gia truyền có giá trị rất lớn được truyền từ bao đời.
Vì vậy, bà phải đến xem trong 3 cô con gái, ai có sự hiếu thuận để trao lại bảo vật này.
Ngày hôm sau, bà đến nhà đứa con gái lớn. Nhà chồng mà con gái gả không tệ lắm, ở trong thôn coi như là khá giả.
Khi con gái nhìn thấy mẹ, chỉ cho mẹ một đĩa đậu phộng rang, một đĩa dưa muối cùng với một chén cháo trắng.
Đôi mắt bà lão đỏ bừng, nói mình răng không tốt, cho nên cuối cùng chỉ ăn hai miếng cháo liền rời đi.
Khi đi đến cửa nhìn thấy cháu ngoại ở bên ngoài chơi, cháu cười nói với bà ngoại: “Bà ngoại sao lại ở đây? Mau đến nhà con ăn cơm, mẹ con nói hôm nay có hầm giò heo ăn ạ”
“Bà ngoại ăn không nổi giò heo, các con cứ ăn đi”. Bà lão nói xong liền rời đi, không ai phát hiện bà đã khóc thành nước mắt.
Bởi vì bà lão biết nhà con gái lớn có tiền, nhưng chướng mắt người mẹ già là bà.
Sau đó, bà lão đã đi đến nhà của con gái thứ hai, chồng của con gái thứ hai là một tài xế xe tải, mặc dù khó khăn, nhưng cuộc sống cũng ổn.
Cô con gái nhìn thấy mẹ đến nên rất không vui, chỉ lấy ra rau xanh còn sót lại buổi trưa cùng một chén cơm trắng cho mẫu thân ăn.
Nước mắt của bà lúc này đã đảo quanh. Cô con gái thứ hai dù nhìn thấy lại coi như không nhìn thấy, nói với mẫu thân: “Mẹ, thời gian cũng không còn sớm, mẹ mau về nhà, chờ con của con tan học, con còn phải đi đón nó.”
Bà lão gật đầu và vội vàng rời đi. Hồi nhỏ, bà không ít lần chăm sóc và quan tâm đến 2 đứa con gái này, thế nhưng hiện tại lại không có ai đối đãi tử tế đối với bà, ngay cả một bữa cơm đàng hoàng cũng không có.
Cuối cùng, bà lão đi đến nhà của đứa con gái thứ ba. Trong ba đứa con gái thì đứa con gái út có hoàn cảnh sống khá khó khăn và vất vả nhất.
Khi thấy mẹ đến, cô vội vàng rót một cốc nước ấm cho mẹ.
Sau đó đi ra ngoài mua một khối thịt heo cùng một con cá, cô con gái thứ ba rất vui nói: “Mẹ đêm nay ở lại đây nhé, con làm thịt kho tàu cho mẹ ăn”.
Nói thật ra thì điều kiện của con gái thứ ba rất không tốt chỉ có tết mới ăn thịt được.
Buổi tối trên bàn cơm bà lão nhìn một đĩa thịt kho tàu, con gái vội vàng thêm vài miếng đặt vào trong bát cho mẹ.
Lúc nhìn lại con thì bà lão không thấy chiếc kẹp tóc – của hồi môn trước kia của con.
Khi này bà lão hỏi con gái sao kẹp tóc không thấy đâu? Cô con gái ngượng ngùng bảo đã bán để mua thức ăn.
Ngoài ra, cô còn nói: “Mẹ, con biết, mẹ ở một mình rất vất vả, con đã cùng chồng thương lượng qua, sang năm nếu khá hơn liền đón con đến ở cùng.”
Bà lão luôn miệng kêu “Tốt, tốt, tốt”. Sau đó bà lấy ra bảo vật gia truyền kia đưa cho con gái:
“Con gái, đây là thứ cuối cùng mẹ có thể cho con, con hy vọng thứ này có thể cải thiện cuộc sống của các con.” Nữ nhi khóc gật đầu, nước mắt chảy xuống.
Sau đó, bà chuyển đến sống cùng con gái và con rể. Ít lâu sau, bà qua đời.
Trước khi mất, bà mới biết được ai mới là người hiếu thuận nhất.
Ba đứa con gái đứng trước mặt bà, bà thều thào nói: “Tôi biết mấy đứa nó vẫn hận tôi vì tôi đã khó khăn trong việc kết hôn của chúng nó.
Vì vậy, đứa thứ nhất và thứ hai vẫn nữ nhi lớn cùng nhị nữ nhi trong lòng oán hận ta, ta cũng không trách bọn họ.
Bây giờ chỉ cần nhìn mấy đứa có thể sống hạnh phúc, tôi cũng an tâm.”
Cuối cùng bà rời đi trong thanh thản. Còn ba cô con gái ở bên cạnh bà khóc không thành tiếng.
Tổng hợp